MICHEL CORDIER – Chủ tịch danh dự Hội đồng Công chứng tối cao, Cộng hòa Pháp
1. Sự an toàn trong hợp đồng
Cũng giống như Bộ luật Dân sự Pháp[1], Bộ luật Dân sự Việt Nam (1995) có định nghĩa về hợp đồng dân sự[2], nhưng lại không quy định về các loại chứng cứ chứng minh nghĩa vụ phát sinh từ hợp đồng. Trong khi đó, để chứng minh cho các bên có liên quan và cho tòa án về sự tồn tại, về nội dung và phạm vi của một cam kết, thì nhất thiết phải có một cơ sở pháp lý. Bộ luật Dân sự Pháp[3] quy định các loại chứng cứ, bao gồm: “chứng cứ viết, nhân chứng, suy đoán, lời thú nhận của đương sự và lời thề”. Và cũng như các nước theo “luật thành văn”[4], Bộ luật Dân sự Pháp cũng xác định trật tự các loại chứng cứ, theo đó chứng cứ viết là có giá trị cao nhất, và công chứng thư có giá trị cao hơn tư chứng thư do các bên ký. Công chứng thư do một “nhân viên công quyền” (công chứng viên là người được uỷ quyền thực hiện quyền lực nhà nước) lập, nên bảo đảm hoàn toàn giá trị của hợp đồng được chứng nhận[5].
Nhất thiết Bộ luật Dân sự phải khẳng định những nguyên tắc nêu trên, vì Bộ luật Dân sự là nền tảng của hệ thống luật dân sự của mỗi quốc gia. Những nguyên tắc này có thể được đưa vào Phần III của Bộ luật Dân sự Việt Nam, phần về “Nghĩa vụ dân sự và hợp đồng dân sự”.
2. Đảm bảo về quyền sở hữu bất động sản
Để đảm bảo an toàn cho các biến động về bất động sản, cần đáp ứng những điều kiện sau:
a. Trước hết phải thiết lập một hệ thống xác định bất động sản có độ tin cậy cao. Yếu tố trung tâm của hệ thống này thông thường là cơ quan địa chính. Cơ quan này xác định một cách chính thức trên bản đồ vị trí, mặt bằng và diện tích của bất động sản cũng như tên của chủ sở hữu. Những thông tin đó sẽ cho phép xác định rõ bất động sản trong mọi giao dịch liên quan đến nó. Cơ quan địa chính thông thường cũng là cơ quan thu các loại phí và thuế đánh vào bất động sản.
…
TRA CỨU BÀI VIẾT ĐẦY ĐỦ TẠI ĐÂY
Chú thích:
[1] Điều 1101 Bộ luật dân sự Pháp: “Hợp đồng là sự thoả thuận theo đó một hoặc nhiều người cam kết với một hoặc nhiều người khác chuyển giao một vật, làm hoặc không mà một việc nào đó.”
[2] Điều 399 Bộ luật Dân sự Việt Nam năm 1995
[3] Điều 1315-1 Bộ luật dân sự Pháp: “Những quy định về chứng cứ bằng văn bản, chứng cứ bằng nhân chứng, suy đoán, lời thú nhận của đương sự và lời thề được quy định trong các mục sau.”
[4] Ở các nước theo “common law”, do không có các Bộ luật, án lệ trở thành nguồn chủ yếu của luật tư, trong đó không hề xác định trật tự các loại chứng cứ, không biết đến công chứng thư, lời làm chứng cũng có giá trị bằng một văn bản, cho nên ở các nước này số lượng tranh chấp hợp đồng cao gấp 40-50 lần so với ở các nước Liên minh châu Âu!
[5] Điều 1319 Bộ luật Dân sự Pháp: “công chứng thư là chứng cứ đầy đủ về sự thoả thuận giữa các bên ký kết và những người thừa kế hoặc những người thụ quyền của họ.”.
SOURCE: Tài liệu Hội thảo về sửa đổi Bộ luật Dân sự (1995). Nhà Pháp luật Việt – Pháp. Hà Nội, 11-16/01/2005.
Bản dịch của Nhà Pháp luật Việt – Pháp
Like this:
Like Loading...
Related
Filed under: 1. SỬA ĐỔI BLDS 2005, 8. LUẬT DÂN SỰ NƯỚC NGOÀI, Hợp đồng, Quy định chung về nghĩa vụ và bảo đảm nghĩa vụ, Quy định chung về vật quyền, Quyền sở hữu |
Leave a Reply