QUỐC TUẤN
Ngày 28/12, một phụ nữ với gương mặt khắc khổ, chống nạng khập khiễng tìm đến Báo GĐ&XH phản ánh, chị là nạn nhân vụ tai nạn nghiêm trọng xảy ra tại Nhà văn hoá quận Hai Bà Trưng (Hà Nội) khiến mất đi một bên chân. Nhưng sự “vô cảm” của lái xe và các cơ quan pháp luật quận Hai Bà Trưng đã khiến nỗi đau của chị thêm chồng chất.
Mất 61% sức khoẻ
Trong đơn gửi Báo GĐ&XH, chị Trần Minh Tú (SN 1960, trú tại số 4, ngõ 33, đường Tây Hồ – TP Hà Nội) viết: “Chiều 15/8/2008, tôi có lịch dạy 2 lớp Yoga ở Nhà văn hoá quận Hai Bà Trưng. Vào lúc 20 giờ 30 phút cùng ngày, tôi đang ngồi uống nước trong sân nhà văn hoá thì bất ngờ chiếc xe ôtô BKS 32L- 5236 lao đến cán nát chân phải của tôi trước khi chồm vào khoảng 10 chiếc xe máy nữa.
Các bác sĩ ở Bệnh viện Việt Đức phải cắt bỏ chân phải của tôi lên đến gần đùi. Lái xe gây ra vụ tai nạn là ông Nguyễn Văn Thái (SN 1951, trú tại 337 phố Thanh Nhàn, quận Hai Bà Trưng) – người gửi xe ô tô tại nhà văn hoá”.
Chị Tú bức xúc: “Sau khi gây tai nạn, ông Thái không thực hiện đầy đủ trách nhiệm của mình, chỉ thanh toán viện phí phẫu thuật ở Bệnh viện Việt Đức và bồi dưỡng cho tôi 5 triệu đồng”.
Tại giấy chứng thương số 1738 ngày 26/8 của Bệnh viện Việt Đức, thương tích của chị Tú được xác định: “Dập nát, mất đoạn chi 10 cm, đoạn 1/3 dưới đùi + gối phải chỉ còn dính vạt da mỏng”.
Sau khi tiếp nhận đơn của chị Tú, ngày 4/10/2008 CQĐT Công an quận Hai Bà Trưng đã khởi tố vụ án, khởi tố bị can đối với lái xe Nguyễn Văn Thái về tội: “Vi phạm quy định về điều khiển phương tiện giao thông đường bộ”. Ngày 17/10, chị Tú được đưa đi giám định tại Trung tâm giám định pháp y Hà Nội với tỷ lệ tổn hại sức khoẻ là 61%.
“Trăm cái lý, không bằng một tý cái tình”
Ngày 19/12, TAND quận Hai Bà Trưng đã xét xử sơ thẩm và tuyên phạt bị cáo Thái 20 tháng tù, nhưng cho hưởng án treo. Tuy nhiên, chị Tú đã làm đơn kháng cáo cho rằng HĐXX đã không phán quyết đến những quyền lợi chính đáng, hợp pháp của mình.
Nạn nhân Tú nói: “Phán quyết của Toà khiến tôi vô cùng thất vọng. Mất đi một chân là sự mất mát vô cùng lớn. Vậy mà khi tôi đề nghị HĐXX yêu cầu bị cáo phải chịu số tiền 50.000 đồng tôi đã mua cái nạng gỗ để đi lại mà Toà cũng không chấp thuận.
Thậm chí, tôi nằm viện tổng số 21 ngày (Bệnh viện Việt Đức, 14 ngày và Bệnh viện Tri Đức, 7 ngày), nhưng gia đình ông Thái chỉ thanh toán tiền viện phí khi tôi nằm ở Việt Đức. Còn lại 7 ngày tôi điều trị ở viện Tri Đức (có hoá đơn, giấy ra viện), tôi đề nghị HĐXX yêu cầu ông Thái phải có trách nhiệm thì Toà không chấp nhận. Toà chỉ yêu cầu bị cáo bồi thường thu nhập cho tôi 3 tháng lương với lý do ông Thái là lái xe tự do nên không có lương.
Tại phiên toà, tôi cảm nhận là HĐXX có sự nương nhẹ đối với bị cáo Thái mà không hề quan tâm, xem xét đến những đề nghị chính đáng của tôi”.
SOURCE: BÁO GIA ĐÌNH VÀ XÃ HỘI
Trích dẫn từ: http://thuvienphapluat.com/?CT=NW&NID=19705
===============================================
TIN THÊM
Theo đơn của gia đình bị cáo Nguyễn Văn Thái: “Gia đình tôi đã lo chi phí, chữa trị cho chị Tú tại các Bệnh viện: Thanh Nhàn, Việt Đức (2 lần), Hoè Nhai, những lần đi viện đều có chứng từ kèm theo trong hồ sơ.
Còn về việc điều trị tại Bệnh viện Trí Đức, lý do Tòa không chấp nhận là do đêm 3/9/2008 chị Tú phải đi cấp cứu tại Bệnh viện Việt Đức, tôi đã lo đầy đủ thủ tục để chị Tú nhập viện điều trị. Tuy nhiên đến 2 giờ ngày 4/9, chị Tú tự ý trốn sang Bệnh viện Trí Đức điều trị nên gia đình tôi không chi trả khoản viện phí này. Gia đình tôi đã bồi thường cho chị Tú 35 triệu đồng, chứ không phải 5 triệu đồng như chị Tú đã phản ánh.
Chiếc nạng gỗ chị Tú phải tự bỏ tiền mua là hoàn toàn sai sự thật, vì trong phán quyết của toà án gia đình tôi đã phải thanh toán tiền mua nạng Inox: 150.000 đồng và xe lăn + nạng gỗ là 1,15 triệu đồng.
Với phán quyết của TAND quận Hai Bà Trưng, gia đình tôi phải bồi thường cho chị Tú 3 tháng thu nhập trong thời gian điều trị là 14,85 triệu đồng và 22 tháng lương cơ bản là 12 triệu đồng.
Đây là sự việc ngoài ý muốn, gia đình tôi luôn hiểu rằng sự cố đó đã gây ra nỗi đau lớn cho chị Tú nên luôn tìm mọi cách chăm sóc và đáp ứng yêu cầu của nạn nhân với hết khả năng của mình. Tuy nhiên, sự thiện chí của gia đình tôi đã không nhận được sự hợp tác từ phía chị Tú”.
Ngoài ra, trong đơn kiến nghị của gia đình lái xe Thái thì bị cáo bị TAND quận Hai Bà Trưng tuyên phạt 20 tháng cải tạo không giam giữ chứ không phải là 20 tháng tù treo như chị Tú cung cấp. Trong buổi làm việc với chúng tôi, đại diện gia đình bị cáo Thái phản ánh thêm: “Gia đình tôi luôn quan tâm, chăm sóc tận tình cho chị Tú, điều này được chị Nga (chị Lý Tuyết Nga – chị dâu của chị Tú – PV) và gia đình họ ghi nhận. Việc chị Tú phản ánh gia đình tôi thiếu trách nhiệm là không đúng”.
Người nhà bị hại: Gia đình lái xe chỉ biết điều những ngày đầu
Trước phản ứng của gia đình bị cáo Thái, sáng 1/1/2009, chị Tú đã đến Báo GĐ&XH tái khẳng định những nội dung tố cáo của mình là chính xác.
Chị Tú nói: “Khoảng 3 ngày sau khi gây ra tai nạn, tôi không phải phàn nàn hay chê trách gì gia đình anh Thái. Tuy nhiên, từ khi tôi yêu cầu lo cho tôi 20 triệu để chữa bệnh thì họ nói không có và chỉ đưa có 5 triệu đồng. Thậm chí, nhiều lần tôi yêu cầu anh Thái phải trực tiếp đến gặp để xin lỗi nhưng anh này đã không đến. Chỉ đến khi tôi có đơn gửi Công an đề nghị xử lý thì ngày 15/9 (tròn một tháng sau ngày gây tai nạn cho tôi) anh Thái mới đến nhà tôi xin lỗi.
Đây cũng là lần duy nhất anh Thái đến tìm gặp tôi. Gần 3 tháng điều trị, nhưng gia đình họ chỉ đưa cho tôi 5 triệu đồng gọi là tiền bồi dưỡng để rồi sau đó không thấy quay lại. Ngày 7/11/2008, một cán bộ Công an quận Hai Bà Trưng có đến đưa cho tôi 30 triệu đồng nói là của gia đình lái xe khắc phục hậu quả”.
Để tìm hiểu những thông tin liên quan, chúng tôi đã tìm gặp chị Lý Tuyết Nga (trú tại số 36, ngõ 151A, đường Thái Hà). Theo chị Nga, những thông tin phản ánh của chị Tú là hoàn toàn chính xác. Chị Nga cho biết: “Ngày 21/8, chị Tú chuyển sang điều trị tại Bệnh viện Hoè Nhai và từ đó phát sinh mâu thuẫn do vợ anh Thái nói năng không khéo. Khi chị Tú yêu cầu đưa 20 triệu đồng, nhưng gia đình anh Thái không đáp ứng mà chỉ đưa có 5 triệu đồng”.
Còn về chuyện viện phí ở Bệnh viện Trí Đức, chị Nga phản ánh: “Đêm 12/9, chị Tú lên cơn sốt nên tôi gọi điện cho gia đình anh Thái đưa vào Bệnh viện Việt Đức khám. Nhưng hôm ấy rất đông bệnh nhân, nên phải chờ đến gần 2 giờ sáng vẫn chưa có phòng. Do phải chờ lâu nên chị Tú đã gọi xe taxi sang Bệnh viện Trí Đức điều trị chứ không phải là bỏ trốn”.
Liên quan đến chi tiết mà gia đình bị cáo Thái khiếu nại về chiếc nạng gỗ chị Tú phải bỏ tiền mua nhưng không được Toà chấp nhận. Theo đơn: Toà đã ra phán quyết, gia đình bị cáo Thái phải thanh toán tiền mua nạng Inox: 150 nghìn đồng và xe lăn + nạng gỗ là 1,15 triệu đồng.
Tuy nhiên, lục tìm trong Bản án sơ thẩm số 501/2008/HSST, ngày 19/12/2008 của TAND quận Hai Bà Trưng chúng tôi không hề tìm thấy chi tiết nào có trong bản án chứng tỏ Toà yêu cầu gia đình bị cáo Thái phải có trách nhiệm thanh toán tiền chiếc nạng gỗ mà chị Tú đã mua.
Trong các buổi làm việc trước đó, chị Tú luôn phản ánh là bị cáo Thái bị TAND quận Hai Bà Trưng tuyên phạt 20 tháng tù, nhưng cho hưởng án treo. Tuy nhiên, đối chiếu với các tài liệu hiện có thì đây là thông tin chưa chính xác bởi bị cáo Thái chỉ bị Toà tuyên phạt 20 tháng cải tạo không giam giữ.
Một lần nữa, chúng tôi tái khẳng định những thông tin đăng tải trên Báo GĐ&XH được căn cứ vào nhiều nguồn tài liệu, trong đó có đơn trình bày của chị Tú, kết luận điều tra của Công an quận Hai Bà Trưng, cáo trạng của VKSND quận Hai Bà Trưng và ý kiến của những người liên quan.
Nguồn: Quốc Tuấn – Gia đình
Like this:
Like Loading...
Related
Filed under: 7. TÌNH HUỐNG THỰC TIỄN, CÂU CHUYỆN PHÁP LUẬT |
lạy trời cho xe cán thằng cha thẩm phán đã xx vụ này, cho ổng có cảm nghỉ bị mất mộy chân như thế nào??????
Ngoài ra, căn cứ vào Điều 609- BLDS 2005 về bồi thường thiệt hại ngoài hợp đồng. Chị Tú có quyền được hưởng quyền và lợi ích chính đáng bị xâm phạm.
Căn cứ theo khoản 1, Điều 202- BLHS 1999 thì mức án mà Tòa sơ thẩm quận HBT xử như vậy là chưa hợp tình hợp lý.
Chị Tú có thể kháng nghị bản án sơ thẩm, để yêu cầu xét xử phúc thẩm.