THÀNH NAM
Một bên có tên trên hợp đồng mua bán và đã được cấp “sổ đỏ” chứng nhận quyền sử dụng, sở hữu nhà đất. Phía kia lại có giấy tờ gốc chứng minh được mình mới thực sự là người đã bỏ tiền ra mua nhà đất và “trót” nhờ phía bên kia đứng tên hộ vì quen biết, tin tưởng. Rắc rối đã phát sinh khi phía được cấp “sổ đỏ” đâm đơn ra tòa đòi quyền sử dụng đất, quyền sở hữu nhà.
Ai bỏ tiền mua nhà, đất?
Trao đổi với phóng viên ngày 3-12, đại diện TAND quận Hai Bà Trưng cho biết, theo đơn khởi kiện của bà Nguyễn Thị Mỹ Lệ và ông Trần Thiện Cường (phường Lê Đại Hành, quận Hai Bà Trưng), năm 1995, ông bà đã làm hợp đồng mua bán nhà, đất tại địa chỉ 100 Đại Cồ Việt (số cũ là 54) tại Phòng Công chứng số 1 TP Hà Nội.
Tiếp đó, năm 2001, ông bà được UBND TP Hà Nội cấp Giấy chứng nhận quyền sở hữu nhà và quyền sử dụng đất đối với diện tích nhà đất này. Sau đó, ông bà Cường – Lệ có cho ông Nguyễn Văn Điền – Giám đốc Công ty TNHH Long Sơn mượn để sử dụng. Đến năm 2006, ông bà nhiều lần đề nghị ông Điền trả lại nhà nhưng không được đáp ứng. Cuối cùng, ông Cường và bà Lệ đã khởi kiện đề nghị tòa án buộc ông Điền phải trả lại toàn bộ nhà đất tại 100 Đại Cồ Việt.
Tuy nhiên, theo ông Nguyễn Văn Điền, sự thật lại không phải như vậy. Ông Điền cho biết, đầu năm 1993, ông đã có ý định mua nhà tại địa chỉ 100 Đại Cồ Việt. Do việc mua nhà khi đó gặp khó khăn về mặt thủ tục, ông Điền đã nhờ ông Lê Văn Hợp và ông Nguyễn Văn Sắc (nhân viên Công ty Kinh doanh nhà) đứng ra lo thủ tục.
Năm 1995, khi việc mua nhà chính thức diễn ra, do có quan hệ công việc và quen biết đã lâu, ông Điền đã nhờ ông Cường và bà Lệ đứng tên trong hợp đồng mua bán nhà. Mua bán xong, ông Điền vẫn giữ hợp đồng và giấy tờ gốc của ngôi nhà. Từ đó tới nay, gia đình ông Điền vẫn sử dụng ngôi nhà tại địa chỉ 100 Đại Cồ Việt một cách bình thường.
Thời gian trôi qua và tới khi bị khởi kiện ra tòa, ông Điền mới biết ông Cường và bà Lệ đã được cấp “sổ đỏ” cho diện tích đất nhà tại 100 Đại Cồ Việt. “Tiền mua nhà do tôi bỏ ra, hai ông bà Cường – Lệ chỉ là người được nhờ đứng tên. Vậy mà họ lại được cấp “sổ đỏ” cho mảnh đất đó. Đây là điều hết sức phi lý và không thể chấp nhận được…” – ông Điền nói.
Theo biên bản định giá ngày 18-1-2008 của Hội đồng định giá do TAND quận Hai Bà Trưng thành lập, tổng giá trị nhà đất tại 100 Đại Cồ Việt, quận Hai Bà Trưng, là hơn 16,6 tỷ đồng. Trong khi đó, giá trị giao dịch tại thời điểm năm 1995 là trên 5,2 tỷ đồng. Câu hỏi cần được trả lời để khẳng định chủ sở hữu thực sự của ngôi nhà là ai đã bỏ tiền mua nhà đất tại 100 Đại Cồ Việt.
Tại phiên tòa sơ thẩm xét xử vụ việc này, lời khai của ông Lê Văn Hợp (người lo thủ tục) và bà Nguyễn Thúy Loan, kế toán Công ty TNHH Long Sơn đều khẳng định, họ không nhận tiền từ ông Cường, bà Lệ và hai ông bà này cũng không có bất cứ giao dịch, mua bán, thanh toán tiền mua nhà với chủ cũ. Bà Nguyễn Thúy Loan cho biết, tiền mua nhà là tiền riêng của ông Điền, chỉ gửi ở cơ quan để bà thanh toán hộ. Các phiếu chi, giấy biên nhận thanh toán tiền nhà ông Điền trình ra đã chứng thực điều này.
Trong khi đó, đại diện của ông bà Cường – Lệ lại không có chứng cứ nào chứng minh được nguồn tiền mua nhà cũng như diễn biến của việc mua, giá cả, hiện trạng ngôi nhà… Từ thông tin nêu trên, TAND quận Hai Bà Trưng cho rằng, đủ cơ sở để xác nhận ông Nguyễn Văn Điền là người bỏ tiền ra mua nhà. Do đó, ông Điền đương nhiên là chủ sở hữu của khối tài sản nhà đất nói trên, có nghĩa là ông Điền được chiếm hữu, sử dụng, định đoạt toàn bộ diện tích nhà, đất tại 100 Đại Cồ Việt.
“Mất” giấy tờ gốc vẫn được cấp “sổ đỏ”!
Làm việc với phóng viên, lãnh đạo UBND phường Lê Đại Hành và cán bộ địa chính phường, bà Lâm Thị Hằng cũng không có nhiều thông tin về vụ tranh chấp, đòi nhà tại địa chỉ 100 Đại Cồ Việt. Thông tin duy nhất mà phường cung cấp là đất nhà tại địa chỉ này đã được cấp GCN.
Về “sổ đỏ” số 10107030056 ngày 22-1-2001 đã cấp cho ông Cường, bà Lệ, xác minh tại Sở Tài nguyên – Môi trường và Nhà đất Hà Nội (nay là Sở TN-MT) được biết, khi kê khai để được cấp GCN, bà Lệ, ông Cường đã không xuất trình được tờ khai hợp thức hóa (bản gốc).
Hai ông bà khi đó đã làm đơn trình bày lý do không nộp được bản gốc là do bị… rơi mất cặp (trong đó có đựng các giấy tờ trên) và cam đoan điều này là sự thật. Vì vậy, Sở TN-MT&NĐ Hà Nội khi đó mới căn cứ vào bản sao có công chứng Nhà nước để cấp GCN cho ông Cường, bà Lệ. Tuy nhiên, khi phát sinh khiếu kiện, ông Nguyễn Văn Điền đã xuất trình được toàn bộ bản gốc hợp đồng mua bán nhà, tờ khai xin hợp thức.
Như vậy, sự thật là hồ sơ gốc do ông Điền giữ chứ không phải bị… mất như ông bà Cường – Lệ đã trình bày. Điều này cũng lý giải tại sao ông Điền là người bỏ tiền mua nhà và giữ giấy tờ gốc song ông Cường, bà Lệ vẫn được cấp GCN. Việc cấp “sổ đỏ” cho ông Cường, bà Lệ đúng hay sai có sơ hở gì không? Đang là câu hỏi thuộc về trách nhiệm của Sở TN-MT&NĐ Hà Nội.
Cần thu hồi “sổ đỏ” đã cấp
Tại phiên tòa sơ thẩm xét xử vụ đòi nhà và tranh chấp quyền sở hữu nhà ở, quyền sử dụng đất ở tại địa chỉ 100 Đại Cồ Việt, sau khi xem xét các chứng cứ và lý lẽ của các bên liên quan, Hội đồng xét xử (HĐXX) quyết định bác yêu cầu đòi nhà của ông Trần Thiện Cường và bà Nguyễn Thị Mỹ Lệ. HĐXX cũng xác định, ông Nguyễn Văn Điền đã bỏ ra trên 5,2 tỷ đồng (tại thời điểm năm 1995) để mua nhà đất tại địa chỉ 100 Đại Cồ Việt.
Do đó, diện tích nhà đất tại địa chỉ nói trên đương nhiên thuộc quyền sở hữu và sử dụng của ông Điền. Từ kết luận này, HĐXX kiến nghị UBND TP Hà Nội thu hồi Giấy chứng nhận quyền sở hữu nhà và quyền sử dụng đất tại 100 Đại Cồ Việt đã cấp cho ông bà Cường – Lệ để cấp lại cho ông Điền.
Theo các quy định tại Quyết định số 23/QĐ-UBND của UBND TP Hà Nội về cấp Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất cùng với quyền sở hữu tài sản gắn liền với đất cho hộ gia đình, cá nhân, cộng đồng dân cư, người Việt Nam định cư ở nước ngoài trên địa bàn thành phố, việc thu hồi GCN đã cấp được thực hiện khi có bản án hoặc quyết định của Tòa án nhân dân đã có hiệu lực thi hành.
SOURCE: BÁO AN NINH THỦ ĐÔ
Trích dẫn từ: http://thuvienphapluat.com/?CT=NW&NID=19304
Like this:
Like Loading...
Related
Filed under: 7. TÌNH HUỐNG THỰC TIỄN, CÂU CHUYỆN PHÁP LUẬT |
Leave a Reply