“Chúng tôi cũng có đi theo dõi trong thời gian sức mua tăng cao. Tới các cửa hàng xăng dầu, thấy chen vô bên trong rất khó. Nhưng có sự thật là rất nhiều xe, khi chúng tôi nhìn đồng hồ xăng, còn tới nửa bình hoặc 2/3 bình cũng chen vào đổ. Có khi điều chỉnh giá có 500 – 600 đồng, chen vô đổ đầy bình cùng lắm chỉ lời 1.000 – 2.000 đồng. Rất mong người tiêu dùng cân nhắc lợi ích và không dự trữ xăng dầu, gây nguy hiểm”.
Ông Nguyễn Nguyên Phương – Phó Giám đốc Sở Công thương Tp.HCM, phát biểu tại Họp báo định kỳ, ngày 13/10/2022.
LƯU Ý:Nội dung các bài viết có thể liên quan đến quy phạm pháp luật còn hiệu lực, không còn hiệu lực hoặc mới chỉ là dự thảo.
KHUYẾN CÁO:Sử dụng thông tin trung thực, không ngoài mục đích hỗ trợ cho học tập, nghiên cứu khoa học, cuộc sống và công việc của chính bạn.
MONG RẰNG:Trích dẫn nguồn đầy đủ, để kiến thức là năng lực của chính bạn, để tôn trọng quyền của tác giả và chủ sở hữu tác phẩm, cũng như công sức, trí tuệ của người đã xây dựng trang Thông tin này.
Chiều 11-7, ông Bùi Viết Khảm, 63 tuổi (ngụ quận Tân Bình, TP.HCM), đến Viện Y dược học dân tộc TP.HCM để khám bệnh. Sau đó, từ lầu ba ông Khảm đi thang máy xuống lầu một của viện để nhận thuốc. Khi cửa thang máy ở lầu ba vừa mở, ông Khảm bước vào và… rơi thẳng xuống nóc ca-bin thang máy đang nằm ở tầng trệt! Lập tức, ông được đưa đến Bệnh viện Chợ Rẫy cấp cứu trong tình trạng vỡ xương chậu, gãy hai ngón tay ở bàn tay phải… Kế tiếp, ông phải lần lượt điều trị bệnh ở hai bệnh viện Thống Nhất và Chấn thương chỉnh hình.
Theo ông Khảm, thang máy trên thuộc loại bán tự động, dễ gây tai nạn cho người sử dụng nhưng Viện Y dược học dân tộc đã không có sự cảnh báo cần thiết (như dán bảng nội quy ngay tại cửa thang máy…). Ngoài tầng trệt có người ngồi trực, các tầng còn lại trống trơn, ai muốn đi sao cũng được. Sau sự cố, viện này chỉ đến thăm ông một lần rồi thôi. Không thể chấp nhận sự thờ ơ trên, ông Khảm đã gửi đơn yêu cầu viện phải bồi thường các thiệt hại phát sinh.
Ngày 12-8, trong cuộc họp hòa giải tại Công an phường 10, quận Phú Nhuận, phía ông Khảm đòi viện bồi thường 70 triệu đồng. Thế nhưng phía viện chỉ đồng ý hỗ trợ và thanh toán cho ông Khảm những chi phí điều trị ngoài chế độ bảo hiểm y tế.
Ngày 17-10, tại buổi hòa giải lần hai ở Công an quận Phú Nhuận, phía ông Khảm đã nâng mức bồi thường lên hơn 100 triệu đồng, bao gồm các khoản mất thu nhập, thuê người chăm sóc, tinh thần giảm sút… Lần này, phía viện tiếp tục giữ y cách hỗ trợ đã nêu ở trên. Do không thương lượng được nên phía ông Khảm đang chuẩn bị nộp đơn khởi kiện viện.
Trao đổi với PV Pháp Luật TP.HCM sáng 22-10, ông Hà Văn Hùng, Viện phó Viện Y dược học dân tộc TP.HCM, cho biết: “Trong thời gian ông Khảm trị bệnh, viện đã tổ chức thăm hỏi ba lần. Viện không thể đáp ứng những yêu cầu trên của gia đình ông Khảm vì tai nạn xảy ra ngoài mong muốn của đôi bên”.
Tuy nhiên, theo ý kiến của luật sư Trần Công Ly Tao, Viện Y dược học dân tộc TP.HCM phải bồi thường cho ông Khảm toàn bộ thiệt hại. Bởi lẽ theo Điều 627 Bộ luật Dân sự, chủ sở hữu công trình xây dựng khác phải bồi thường thiệt hại nếu để công trình xây dựng khác bị sụp đổ, hư hỏng, gây thiệt hại cho người khác (trừ trường hợp thiệt hại xảy ra hoàn toàn do lỗi của người bị thiệt hại do sự kiện bất khả kháng).
Học để hiểu cuộc sống có thể không công bằng, nhưng kẻ vô lại nhất cũng phải được tiếp cận công lý;
Học để có niềm tin, để hoàn thiện không ngừng những gì với mình là đúng;
Học để biết cách chấp nhận thất bại và hiểu chiến thẳng phải đến từ đẳng cấp.
VỀ NGƯỜI VIỆT, ĐẤT VIỆT
Paul Giran– Tham biện, Phụ trách công việc Hành chính dân sự của Phủ Toàn quyền Đông Dương năm 1901
Tổng kết, không có khả năng quan niệm những ý tưởng quá trừu tượng, tinh thần của họ chỉ có thể vận dụng được khi có sự hiện diện của những chủ thể có thực, người An Nam không có năng lực để cảm nhận những cảm nghĩ quá phức tạp.
Nguồn: Paul Giran “Tâm lý người An Nam”, NXB: Nhã Nam – Hội Nhà văn Việt Nam.
Tôi có thể hiểu được những khó khăn hiện nay của Việt Nam.
Nhận xét thứ nhất là, phải xem xét lại hệ thống lý luận về các ngành luật.
Nhận xét thứ hai là, tôi rất ngạc nhiên khi thấy rằng, ở Việt Nam, tồn tại một Luật Hôn nhân và Gia đình riêng biệt với Bộ luật Dân sự, quy định về hôn nhân, gia đình là các quy định cơ bản đến mức phải nằm trong Bộ luật dân sự. Có thể các bạn có lý do để làm như vậy, nhưng dù sao là một luật gia Pháp, tôi vẫn rất ngạc nhiên khi thấy các bạn có luật riêng về lĩnh vực này.
Nhận xét cuối cùng là, thẩm phán (ở Việt Nam) không có quyền giải thích pháp luật. Tôi nghĩ rằng, thẩm phán không thể áp dụng pháp luật mà không giải thích nó, vì khi đọc bất cứ một văn bản pháp luật nào, chúng ta cũng đều nhận thấy rằng, không thể áp dụng văn bản đó một cách cơ học mà không có giải thích đó chính là trách nhiệm của thẩm phán. Tất nhiên, việc giải thích pháp luật cũng phải có giới hạn vì không thể lấy cớ là giải thích pháp luật để bóp méo một văn bản pháp luật nào đó. Tóm lại, tôi cho rằng, không thể áp đặt thẩm phán áp dụng pháp luật một cách thuần túy mà không có quyền giải thích pháp luật”.
Nguồn: Hội thảo “Bộ luật Dân sự sửa đổi”, Nhà Pháp luật Việt – Pháp. Hà Nội, 28-30/10/2002.
Leave a Reply