Người gửi: nguyen ngoc,
Gửi tới: Ban Văn hoá
Tiêu đề: Tôi cũng không thích cụm từ hy sinh
Gửi chị Trang Nhung và anh Vũ Trung:
Tôi cũng đồng ý quan điểm với chị Trang Nhung, tôi không thích cụm từ hy sinh và không cho rằng đấy phải là một trong những đức tính của người phụ nữ.
Theo tôi, cụm từ “hy sinh” chỉ được sử dụng đến trong một hoàn cảnh đặc biệt, khi mà cuộc sống quá khó khăn và con người ta bị dồn vào chân tường thì người ta mới phải lựa chọn giải pháp là “hy sinh” mà thôi. Cái sự “hy sinh” đó không thể chỉ là phụ nữ mà còn có cả đàn ông (ví dụ như hy sinh trên chiến trường chẳng hạn hoặc các anh làm việc vất vả để kiếm tiền cũng là một sự hy sinh chứ).
Còn bây giờ khi mà cuộc sống ngày một tốt đẹp hơn, tại sao các anh lại cho rằng cái đức tính ấy nên tồn tại. Thực ra các anh và kể cả phụ nữ chúng tôi phải cố hết sức và tìm mọi cách để giảm thiểu bất cứ sự hy sinh nào chứ.
Còn xét về sự phân công lao động trong gia đình, đó thực ra chỉ là sự thoả thuận riêng giữa 2 người mà thôi. Ngay kể cả ở cơ quan, anh có thể chuyên trách một việc nhưng không có nghĩa là anh có thể từ chối khi sếp giao cho anh một việc khác. Vậy ở nhà cũng thế, mỗi người chuyên trách một việc nhưng không có nghĩa là anh sẽ không động chân động tay đến việc của người khác. Đấy là chưa kể, nếu anh làm không tốt việc đó mà để phụ nữ chúng tôi phải góp công vào thì anh cũng nên góp công vào công việc gia đình.(Mà căn cứ vào các chỉ số kinh tế thống kê được, thì đàn ông Việt Nam cũng chưa phải là giỏi trong việc lo cho cuộc sống của gia đình đâu).
Còn nếu một ai đó chấp nhận ở nhà để toàn tâm lo cho gia đình, đương nhiên họ coi như có một nửa lương của người kiếm tiền vì đã thay mặt cho người kiếm tiền lo cho công tác gia đình, cái sự đương nhiên này ở xã hội châu Âu được công nhận và bảo vệ tốt hơn ở châu Á (đó chính là điều thiệt thòi của phụ nữ châu Á chúng tôi đó). Tôi nói điều này nghe có vẻ sòng phẳng và ngả bài quá đúng không. Nhưng anh có thể nói cho chúng tôi biết, sau khi đã chỉ có ở nhà chăm sóc chồng con mà bị chồng bỏ thì chúng tôi phải làm gì không, xin việc thì không ai nhận nữa rồi vì trình độ làm gì có (nó đã mai một đi sau những năm tháng loanh quanh trong nhà chăm sóc chồng con rồi).
Tôi không biết anh bao nhiêu tuổi, nhưng hy sinh mà không có đền bù, không nhận được cái gì xứng đáng với sự hy sinh đó thì anh quá lý thuyết và quá bất công đấy. Tôi hỏi anh, có bao giờ anh hy sinh cho kẻ thù của anh không? Đã hy sinh thì ai cũng hy vọng sẽ được hoặc là vật chất hoặc là tình cảm, hoặc là vì một cái gì đó trong tương lai mà bản thân anh không nhận được nhưng con cháu anh nhận được chẳng hạn. Ai cũng mong nhận được một cái gì đó nhưng có nhận được hay không thì còn phụ thuộc vào nhiều thứ khác (so sánh thì thường khập khiễng nhưng nó cũng giống như đầu tư mà có rủi ro vậy).
Đó là một chút ý kiến nhỏ của tôi, mong rằng nhờ cuộc tranh luận này mà hiểu ra thêm nhiều điều nữa.
SOURCE: VNEXPRESS.NET
TRÍCH DẪN LẠI TỪ:
http://vietbao.vn/Trang-ban-doc/Toi-cung-khong-thich-tu-hy-sinh/10948245/478/
Like this:
Like Loading...
Related
Filed under: Dư luận xã hội về BĐG |
Leave a Reply